Sở Kiều vốn là một đặc công tài giỏi, võ nghệ toàn tài, mưu cao kế sâu, là con át chủ bài của Cục tình báo bảo an. Trong 1 lần làm nhiệm vụ, cô đã hi sinh và bất ngờ xuyên không về thời cổ đại, tại vương quốc Đại Hạ. Tại đây, Sở Kiểu trở thành nô lệ trong Cố Thành Kiêu lạnh lùng thực chất đã đặt cô gái bướng bỉnh vào tim, cưng chiều, sủng nịnh. Đổi lại, Lâm Thiển vốn quen tự do, chẳng ưa quản thúc không dễ dàng để thu phục. Mật ngọt hôn nhân. Tác giả: Cửu Mạch Ly; Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại ngọt sủng Truyện Độc Bộ Thiên Hạ lấy bối cảnh ở Liễu Châu thành nằm ở dưới chân Miêu Cương Bách Man sơn, lưng giáp sông núi, cảnh sắc thanh tú xinh đẹp. Phong tục ở đây khác với Trung Nguyên, người ở đây kiệt ngạo bất tuân, tín ngưỡng thập đại ma tôn, trong nhà cung phụng Bộ truyện ngôn tình Trung Quốc hiện đại Lấy Chồng Quyền Thế dài 1093 chương của tác giả Ngư Ca nói về Cố Thành Kiêu, thiếu tướng quân bá đạo. Lâm Thiển vì muốn trốn thoát khỏi cuộc sống tù túng nên đồng ý làm vợ Cố Thành Kiêu. Bồi Thường Hôn Nhân Mạch Ngôn Xuyên Chương 40 Lộ Dao xoay người nhìn cánh tay mình, ngẩng đầu nhìn Trình Tử Xuân, mắt to phi Hiện menu Mê đọc truyện chữ Danh sách Toàn bộ truyện gồm 1.023 chương kể về Sa Mạn bị bạn trai và tiểu tam đẩy vào tai nạn xe, xuyên không về cổ đại làm Liên Mạn Nhi. Câu chuyện xoay quanh gia đình, làm ruộng, ăn uống, con cái trong gia đình của Liên gia. Nhờ có Liên Mạn Nhi, mà nhà Liên gia trở nên thịnh k1ur9lP. Mùa thu năm thứ hai sau khi kết hôn, Đinh Mật mang ấy Lục Thời Miễn đang công tác xa nhà, Đinh Mật ngủ dậy đột nhiên thấy buồn nôn, cô không dám sơ suất, lập tức xuống dưới nhà mua que thử thai, về nhà liền vào phòng vệ sinh thử hai lần, đều là hai ngây ra, sau đó không kìm được hân hoan trong lòng, chụp một tấm ảnh gửi cho Lục Thời phút sau, Lục Thời Miễn gọi điện thoại tới, dặn cô "Ở nhà đợi anh, chiều anh về đưa em đi khám."Đinh Mật vội bảo "Không cần đâu, anh chưa xong việc đúng không?"Lục Thời Miễn nhét quần áo vào vali, nhanh chóng kéo khóa "Gần xong rồi, anh bảo Từ Khiên qua đổi cho anh." Đoạn ngừng, "Anh không yên tâm về em."Ba giờ chiều, Lục Thời Miễn mở cửa nhà ra, Đinh Mật đang nằm ngủ trên sofa, còn Quýt Béo vùi mình dưới thảm. Thấy anh lại gần, mèo ta lờ đờ kêu meo Mật mơ mơ màng màng tỉnh lại, vừa mở mắt ra đã trông thấy Lục Thời Miễn đứng ngay bên cạnh, mắt cô sáng bừng lên, bò dậy "Chồng ơi."Lục Thời Miễn cong khóe môi bế cô lên đùi, anh đặt tay lên chiếc bụng bằng phẳng của cô, thấp giọng hỏi "Bây giờ em thấy sao?"Đinh Mật bật cười "Không sao cả. Nhiều nhất chắc mới gần hai tháng..."Nhỏ như vậy thì có cảm giác gì được chứ?Lục Thời Miễn bế cô lên đi về phía phòng ngủ "Đi thay quần áo, chúng ta vào viện kiểm tra."Đinh Mật lúc lắc chân, ôm cổ anh, hỏi "Anh vui không?"Lục Thời Miễn vốn không định có con sớm, kế hoạch của anh là năm sau. Nhưng con trai Thẩm Giai đáng yêu quá, mỗi lần Đinh Mật từ bên đó về là lại mè nheo đòi sinh con. Anh không ngăn cản nổi, vậy nên hai người đã ngừng các biện pháp trách thai từ hai tháng không ngờ nhóc con này lại đến nhanh như Thời Miễn đè Đinh Mật lên cạnh tủ quần áo, cúi đầu hôn cô "Mặc dù đến hơn sớm, nhưng... Đinh Tiểu Mật, anh rất vui."Đinh Mật ngẩng đầu hôn anh, cười tít mắt hỏi "Vậy nếu không phải là bé Tiểu Mật thì sao?"Cô biết anh vẫn luôn muốn có con gái, một bé con giống Thời Miễn xoa đầu cô, anh mở tủ quần áo ra, lấy một bộ đồ theo sở thích thường ngày của mình nhét vào lòng Đinh Mật, đoạn nghiêng vai tựa vào cửa tủ, cười uể oải "Đành chịu thôi, dù sao cũng là giống của anh, em sinh rồi anh đương nhiên phải nuôi."Đinh Mật "..."Tức là anh vẫn muốn có con gái chứ gì!Lục Thời Miễn hất cằm ý bảo cô đi thay Mật hừ một tiếng, đẩy anh ra ngoài. Thay đồ xong, hai người nhanh chóng đến bệnh quả kiểm tra là thai được tám tuần, trước mắt tất cả đều rất tốt, dự sinh vào cuối tháng tám năm sau. Lục Thời Miễn cẩn thận hỏi bác sĩ về những điều cần chú ý. Bác sĩ là một phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, lần đầu tiên gặp một người quan tâm vợ con đến vậy, đã thế lại còn cao ráo đẹp trai, bà thầm cảm thán "Thật hiếm có."Lúc hai người rời bệnh viện đã là 5 giờ chiều, Lục Thời Miễn cúi đầu nhìn cô "Đói rồi chứ?"Đinh Mật gật đầu "Hơi hơi."Lục Thời Miễn dắt cô ra xe "Em muốn ăn gì?""Em muốn ăn lẩu cay."Lục Thời Miễn khựng bước, liếc cô "Không được, thứ không có dinh dưỡng."Thực ra Đinh Mật không thèm lắm, nhưng bị anh nói như vậy cô lại càng muốn ăn, lắc tay anh làm nũng "Em chỉ muốn ăn cái này thôi, chỉ cái này thôi..."Lục Thời Miễn nhìn cô hồi lâu, bất lực thỏa hiệp "Chỉ lần này thôi đấy."Đinh Mật vui như mở hội "Được."Kết quả đây mới chỉ là bắt đầu, sau khi có thai, Đinh Mật trở nên cực kỳ kén cá chọn canh. Ba tháng đầu cô bị nôn nghén nghiêm trọng, gầy mất mấy cân, Lục Thời Miễn thấy vậy đau lòng muốn chết, về sau cô muốn ăn gì cũng dâng đến trước mặt khi tận mắt chứng kiến, Đỗ Minh Vy chậc lưỡi liên tục "Chẳng trách người ta bảo phụ nữ mang thai có thể làm trời lật đất, tao nghĩ mày có đòi sao trên trời chắc cậu ta cũng sẽ tìm cách hái xuống cho mày thôi."Lúc ấy Đinh Mật đã mang thai được sáu tháng, ngoại trừ bụng to ra, cô gần như không béo lên, chỉ có mặt là tròn hơn một chút. Hai người ngồi trong phòng khách, Đinh Mật tựa vào ghế lười xoa bụng, đang định nói thì nhóc con đột nhiên cựa quậy, cô kêu lên "Con đạp này, mày mau sờ xem."Mỗi lần Đỗ Minh Vy đến thăm Đinh Mật đều muốn sờ thai máy, nhưng nhóc con này không bao giờ chịu nể mặt cô, cứ khi nào Đỗ Minh Vy đến thì lại không thèm cử động. Đỗ Minh Vy vội chạy qua đặt tay lên bụng Đinh Mật, mừng rỡ bảo "Khỏe ghê đấy, không biết là trai hay gái."Đinh Mật ngẫm nghĩ, bảo "Mong là con gái."Mọi người đều biết Lục Thời Miễn muốn có con gái. Đỗ Minh Vy cười "Nếu là một nàng công chúa thật thì tao muốn xem xem Lục Thời Miễn sẽ chiều con đến mức độ nào. Không thể tưởng tượng nổi kiểu đàn ông như Lục Thời Miễn lại trở thành một tay cuồng con gái..."Vừa dứt lời thì Lục Thời Miễn ra khỏi phòng bếp, anh đặt hai ly cam ép lên bàn trà, đoạn liếc Đỗ Minh Vy, lạnh nhạt bảo "Cậu có thể chờ xem."Đỗ Minh Vy "..."Đỗ Minh Vy nhìn Đinh Mật, Đinh Mật cười phá giờ sáng ngày 25 tháng 8, nàng công chúa giày vò Đinh Mật suốt một ngày một đêm cuối cùng cũng đến với thế giới thế giới xinh đẹp này. Mẹ tròn con vuông, mọi người đều thở phào nhẹ Thời Miễn nhìn Đinh Mật vừa yếu ớt vừa xanh xao mà đau lòng không thôi, anh chỉ nhìn công chúa nhỏ nhăn nheo một lát, còn lại toàn bộ sự chú ý đều đặt hết trên người Đinh Mật vẫn đỏ, cô cười với anh "Anh mãn nguyện rồi chứ, Lục Thời Miễn."Lục Thời Miễn cúi đầu hôn lên khóe môi cô, khàn giọng nói "Từ khi có em là anh đã mãn nguyện rồi."Về đến phòng bệnh, Đinh Mật vẫn yếu xìu, mọi người đều đang vây quanh công chúa nhỏ, khen bé con trông giống Đinh Mật. Đinh Mật mỉm cười, ngẩng đầu nhìn Lục Thời Miễn "Anh thấy giống em không?"Lục Thời Miễn nãy giờ chỉ lo cho cô, mới ngó con một lát, anh bón nước cho cô, thấp giọng bảo "Giống em, xinh xắn lắm."Lúc cô mang thai hai người đã đặt tên cho con, Lục Thời Miễn đặt tên khai sinh, còn Đinh Mật đặt biệt danh. Trong đống biệt danh mà Đinh Mật đưa ra, Lục Thời Miễn chọn cái tên "Điềm Điềm".Điềm Điềm sinh ra nặng chưa đến ba cân, nhưng được nuôi nấng tốt, bé con trắng trắng mềm mềm, mắt vừa to vừa sáng, miệng thì nhỏ xíu, cười lên ngọt ngào vô cùng, nhìn vẻ ngoài quả thật là bản sao của Đinh Mật vốn đã thích trẻ con, sau khi có Điềm Điềm thì càng không màng đến công việc. Nhà cô có mời bảo mẫu, nhưng Chu Thanh không yên tâm, cách dăm ba hôm lại đến thăm hôm Điềm Điềm tròn một tuổi, Lục Thời Miễn vừa đi công tác về, anh mới vào cửa đã trông thấy Đinh Mật đang ngồi trên thảm chơi với con gái. Cô cầm một con búp bê biết hát, dịu dàng cổ vũ "Điềm Điềm ngoan, đến chỗ mẹ nào."Gần đây Điềm Điềm đang tập đi, bé con hơi nhát gan, thi thoảng đi được hai ba bước thì lại chơi xấu ngồi phịch xuống không chịu đi nữa."Lại đây nào."Điềm Điềm cắn đầu ngón tay, chần chừ hết nhìn mẹ rồi lại nhìn búp bê biết hát trong tay mẹ, lắc lắc lư lư tiến lên trước hai ba Mật âm thầm lùi về sau một chút, khoảng cách lại tăng Điềm thấy vậy nhăn mặt không thèm đi nữa, thân thể bé xíu đang ngồi dần xuống thì mắt đột nhiên sáng bừng lên. Bé con lại đứng dậy kích động vẫy cánh tay nhỏ nhắn trắng nõn, cười lộ mấy cái răng nhỏ như hạt gạo, hai lúm đồng tiền cũng hiện rõ "Bố! Bố! Bố ơi!"Đinh Mật ngẩn ra, ngoảnh đầu nhìn lại. Lục Thời Miễn đặt hành lý xuống cửa rồi bước tới sau lưng cô. Anh xoa đầu cô, sau đó ngồi xuống đằng sau cô, dang hai tay nhìn con gái, dụ dỗ "Điềm Điềm, lại đây bố ôm nào."Đinh Mật đảo mắt nhìn theo, cô con gái lúc nãy cô dỗ thế nào cũng không chịu đi giờ đang lao về phía trước, lắc lư nhào vào lòng bố, non nớt gọi "Bố!"Lục Thời Miễn cúi đầu cười, anh bế Điềm Điềm dậy rồi hôn lên má con. Điềm Điềm lập tức vòng hai tay ôm chặt cổ bố và dụi đầu vào đó, để lại không ít nước dãi trên cổ áo sơ mi trắng. Hai bố con cực kỳ thân thiết, hại Đinh Mật nhìn mà ghen tị. Cô bĩu môi, giận dỗi bảo "Trông thấy bố là không cần mẹ nữa."Lục Thời Miễn phì cười, anh kéo Đinh Mật dậy, ôm eo cô, cúi đầu hôn lên khóe môi cô. Đinh Mật hừ lạnh, ngẩng đầu nhìn anh "Anh muốn tỏ vẻ công bằng hả?"Trước kia có một lần cô ghen với con gái bị Lục Thời Miễn cười nhạo suốt nửa ngày, sau này chỉ cần anh hôn Điềm Điềm một cái, cũng sẽ công bằng hôn cô một cái. Giày vò cô trong đêm tối, anh càng thêm nhiệt liệt và càn rỡ."Bây giờ Điềm Điềm rất bám anh." Anh cúi đầu hôn môi cô lần nữa, nhướng mày cười, "Nên anh sợ em ghen ấy mà."Đinh Mật lườm anh, rốt cuộc anh đang khoe khoang hay an ủi người ta vậy?Thời gian trôi qua rất nhanh, lại là mùa xuân năm mới, Điềm Điềm đã được hai tuổi hôm ấy, Đinh Mật dắt con đi tham gia lớp giáo dục sớm. Lục Thời Miễn tan làm liền qua đón hai mẹ con. Sau khi lên xe, Điềm Điềm ngồi trên ghế an toàn quay đầu nhìn Đinh Mật, ánh mắt tha thiết chờ mong "Mẹ ơi, con cũng muốn ăn chocolate."Lúc nãy bé thấy bạn nhỏ khác được ăn, vậy nên cũng đòi Mật xoa đầu con "Mẹ không có chocolate mà."Điềm Điềm chỉ tay "Trong túi của mẹ có, sáng nay con nhìn thấy mẹ bỏ vào rồi."Đinh Mật bị con gái bảo bối bắt tại trận, nhất thời nghẹn lời, đành vỗ lưng ghế cầu cứu Lục Thời năm trước cô gần như không ăn chocolate nữa, nhưng sau khi nghe Tưởng Tân Tử kể chuyện vào ngày cưới, cô lại mê mẩn Ferrero, trong túi thường có mấy viên để ăn lúc khi có Điềm Điềm, nhóc con thấy cô ăn cũng đòi ăn theo, Đinh Mật sợ Điềm Điềm bị sâu răng, vậy nên giấu chocolate trong túi rất Thời Miễn quay đầu nhìn ghế sau, đối diện với ánh mắt cầu cứu của Đinh Mật, anh bật cười, dẫn dắt khuyên bảo "Điềm Điềm, con còn nhớ mấy ngày trước chúng ta đi khám răng với mẹ con không?"Đinh Mật đột nhiên có dự cảm chẳng Điềm gật đầu, giọng bé con non nớt "Nhớ ạ.""Vậy con nhớ vì sao mẹ phải đi khám răng không?""Bố bảo mẹ bị sâu răng ạ.""Vì sao mẹ lại sâu răng?"Điềm Điềm cúi đầu nghịch ngón tay mình, mắt đảo tới đảo lui, nhất thời không nói gì, mấy giây sau bé mới lí nhí "Bố bảo tại mẹ ăn nhiều kẹo quá ạ."Lục Thời Miễn thong dong nhìn Đinh Mật "Đúng, vậy nên chocolate trong túi mẹ con đã bị bố tịch thu hết rồi, bây giờ cấm mẹ con ăn kẹo."Đinh Mật bỗng chốc tròn xoe mắt, dùng ánh mắt hỏi anh Thật hay giả vậy?Lục Thời Miễn nhướng mày Em đoán xem?Đinh Mật sững sờ, cô không tin mà mở túi ra, mò tay vào trong... rỗng tuếch... Anh lấy đi khi nào vậy?Điềm Điềm nhìn theo, thất vọng mím môi "Mẹ không có chocolate thật."Lục Thời Miễn cười "Đúng, mẹ cũng không được ăn."Điềm Điềm mở to mắt nhìn anh chờ mong "Vậy còn con?""Nếu con ngoan và nghe lời, bố sẽ thưởng cho con một viên."Nhóc con lập tức vui vẻ cười tươi, thấy mẹ ỉu xìu, nhóc còn giơ tay học theo bố xoa xoa mặt mẹ, nói như người lớn "Mẹ đừng buồn, lần sau bố thưởng cho con thì con sẽ chia cho mẹ một miếng."Đinh Mật dở khóc dở cười, tình mẹ lan tràn, nghiêng đầu hôn con "Điềm Điềm ngoan quá."Lục Thời Miễn cười quay người, anh nắm vô lăng lái xe đi "Đưa hai mẹ con đi ăn bít tết nhé.""Bố ơi, con có thể ăn bánh pudding nhỏ không ạ?""Có thể.""Ăn một chút bánh kem cũng được chứ ạ?""Được."Mắt Điềm Điềm sáng lấp lánh, vui sướиɠ nói "Bố ơi con yêu bố lắm!"Lục Thời Miễn lái xe, thành thạo ứng phó với con gái "Bố cũng yêu con."Xe chạy lên cầu vượt, ánh hoàng hôn chiếu rọi ngàn mây cuồn cuộn nơi chân trời, ấm áp rực Mật nhìn hai bố con thân thiết trao đổi, lòng hơi chua, cô ngoẹo đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, lập tức nghe thấy người đàn ông nọ ngậm cười bổ sung thêm một câu "Yêu cả mẹ con nữa."Trong nháy mắt, trái tim Đinh Mật bỗng mềm nhũn. Đôi lời về tác giả Mạch Ngôn Xuyên Mạch Ngôn Xuyên là một cây bút chuyên viết truyện ngôn tình thuộc thể loại ngọt sủng. Các nhân vật trong truyện được xây dựng một cách đơn giản, gần gũi nhưng lối dẫn chuyện lại rất cuốn hút. Có thể nói, Mạch Ngôn Xuyên là một trong những tác giả được đông đảo bạn đọc Việt Nam biết đến và yêu thích. Tiêu chí đánh giá Nếu bạn chưa biết đọc tiểu thuyết nào thì những câu chuyện tình yêu được viết dưới ngòi bút của tác giả Mạch Ngôn Xuyên là một gợi ý mà bạn không thể bỏ lỡ. Chúng tớ cố gắng mang đến cho bạn đọc những thông tin cụ thể dưới đây để bạn đọc có thể có được cái nhìn tổng quát về tác giả cũng như tác caoCùng mình điểm qua 10 truyện ngôn tình nổi bật nhất của tác giả Mạch Ngôn Xuyên ngay dưới đây nhé! Yêu Không Chậm Trễ Tác giả Mạch Ngôn Xuyên Thể loại Ngôn tình sủng Số chương 67 chương Tình trạng sách Chưa xuất bản chỉ đọc online Yêu không chậm trễ là truyện ngôn tình kể về Phó Cảnh Sâm và Lục Tinh, cả hai quen nhau trong chuyến nghỉ dưỡng của hai anh em nhà Cảnh Sâm tại thị trấn của cô. Cào chính lúc đó, cô đã tranh vì sao sáng của lòng anh. Thậm chí, khi bà của Lục Tinh mất, anh còn tìm cách đưa cô về nhà mình. Họ đã cùng nhau lớn lên bình yêu như thế. Cho đến khi mẹ của Cảnh Sâm phát hiện ra tình cảm của hai người thì ra sức ngăn cản. Tuy nhiên, anh đã đoán trước được điều này nên đã âm thầm đưa cô sang nước ngoài du học mà không cho cô một lý do rõ ràng. Bảy năm sau, Lục Tinh về nước và con đường chinh phục lại người con gái năm xưa của Cảnh Sâm một lần nữa bắt caoChỉ Có Tôi Hiểu Được Nhu Tình Của Anh Ấy Tác giả Mạch Ngôn Xuyên Thể loại Ngôn tình Số chương 98 chương Tình trạng sách Chưa xuất bản chỉ đọc online Chỉ có tôi hiểu được nhu tình của anh ấy kể về cô gái có tên là Minh Chúc. Năm 18 tuổi, cô theo bà học nghề thêu để may một bộ đồ cưới làm của hồi môn. Năm 25 tuổi, cô đem đồ cưới của mình đăng bán trên Taobao. Sáu tháng sau, có một người đàn ông thân mang soái khí đến gặp cô để mua váy cưới. Anh đi thẳng vào nhà cô, không ngại ngần đem đồ cưới đóng đinh ngay trên đầu giường và nói “Dám đem đồ cưới đi bán, em coi anh chết rồi à?”Quang caoHết Thảy Mộng Đẹp Đều Dành Cho Em Tác giả Mạch Ngôn Xuyên Thể loại Ngôn tình hài hước Số chương 100 chương Tình trạng sách Chưa xuất bản chỉ đọc online Hết thảy mộng đẹp đều dành cho em là truyện ngôn tình có nội dung xoay quanh nhân vật Đường Hinh, một cô gái xinh đẹp yêu thần ông chủ của mình là Đường Vực suốt bốn năm ròng rã. Một lần nọ, khi ông chủ ra sức theo đuổi bạn thân của cô thì cô ngoài mặt luôn thể hiện mình ra sức giúp đỡ anh nhưng bên trong lại âm thầm phá hoại. Sau khi đạt được mục đích của mình, cô quyết định tỏ tình với anh nhưng lại bị anh thẳng thừng từ chối. Vậy là cô quyết định không theo đuổi anh nữa. Nhưng điều này lại khiến Đường Vực cảm thấy vô cùng khó chịu bởi cô chẳng còn quan tâm anh như ngày xưa. Thế là anh quyết tâm chinh phục cô, khiến cô một lần nữa yêu anh. Quả Ngọt Năm Tháng Tác giả Mạch Ngôn Xuyên Thể loại Ngôn tình Số trang 950 trang Nhà xuất bản NXB Thanh Niên Giá bìa VNĐ Có lẽ ai cũng ấp ủ trong tim mình một hình bóng không thể thay thế. Và trong Quả ngọt năm tháng, hình ảnh Lục thời Miễn đứng hút thuốc với ánh mắt lạnh nhạt nhưng chất chứa bao nỗi trầm tư lại là một cái gì đó không thể quên. Chính vào lúc ấy, Đinh Mật đã bước đến bên anh mà nói rằng “Này, cho tớ hút thử với”. Anh liếc nhìn cô rồi không ngần ngại đưa cho cô điếu thuốc đang cháy dở. Lúc ấy, cô đã liều mình chạy tới, hôn lên môi anh… Giữa Những Nhớ Quên Tác giả Mạch Ngôn Xuyên Thể loại Ngôn tình đô thị Số chương 48 chương Tình trạng sách Chưa xuất bản chỉ đọc online Bạn có bao giờ hối hận về việc mình đã làm hay chưa? Còn đối với Từ Mộ Duyên trong Giữa những nhớ quên, mỗi khi nhớ về Tang Điềm, anh đều mang trong mình một cảm giác hối hận vô cùng. Nhiều năm về sau, Tang Điềm đã không ít lần tưởng tượng cảnh hai người gặp lại nhưng lại không nghĩ anh sẽ nói với cô rằng “Anh hối hận” . Khi Tang Điềm đã dần quên đi chuyện cũ thì anh lại từ từ nhớ lại… Không Thể Ngừng Yêu Em Tác giả Mạch Ngôn Xuyên Thể loại Ngôn tình đô thị Số chương 100 chương Tình trạng sách Chưa xuất bản chỉ đọc online Không thể ngừng yêu em là một trong những cuốn tiểu thuyết hay của tác giả Mạch Ngôn Xuyên kể về mối tình của Từ Kính Dư và Ứng Hoan. Ứng Hoan là một bác sĩ mới chuyển đến bệnh viện nhưng người ta luôn nói về cô như là một người con gái vừa xinh đẹp, nết na lại có tài ăn nói. Cô chính là hình mẫu của biết bao bác sĩ ở đây đến nỗi họ thường hay nói đùa với nhau rằng “Sau này tôi sẽ tìm bạn gái như Ứng Hoan vậy đó, ngoan ngoãn, hiểu chuyện, còn khéo ăn khéo nói nữa chứ”. Tuy nhiên, chỉ có có Từ Kinh Dư mới hiểu là ngoài ngoại hình xinh đẹp thì Ứng Hoan còn có một tình yêu đích thực của đời mình. Tiến Về Phía Nhau Tác giả Mạc Ngôn Xuyên Thể loại Ngôn tình Số chương 94 chương Tình trạng sách Chưa xuất bản chỉ đọc online Tiến về phía nhau là câu chuyện xoay quanh hai con người là Chu Nghi Ninh và Quý Đông Dương. Trong một buổi họp báo ra mắt phim mới, MC đã hỏi Chu Nghi Minh rằng cô đánh giá như thế nào về Quý Đông Dương. Cô ngay lập tức tỏ thái độ và coi anh như một tảng băng lạnh không hơn không kém. Ấy vậy mà Đông Dương lại dịu dàng nhìn cô rồi nói “Nhìn cô ấy cười trông giống thiên thần thế thôi, chứ thực chất lại là một nữ ma đầu đấy”. Ít lâu sau, trên mạng lan truyền một thông tin rằng nhìn thấy Quý Đông Dương bước vào khách sạn, mười phút sau thì có một cô gái thân hình nóng bỏng bước vào căn phòng đó suốt đêm. Nhưng đâu ai ngờ cô gái xinh đẹp ấy lại chính là Chu Nghi Minh. Hãy đón chờ những diễn biến tiếp theo của câu chuyện nhé. Anh Đến Cùng Rạng Đông Tác giả Mạch Ngôn Xuyên Thể loại Ngôn tình Số chương 69 chương Tình trạng sách Chưa xuất bản chỉ đọc online Truyện ngôn tình Anh đến cùng rạng đông bắt đầu bằng việc trong khu nhà mới của nam chính Tưởng Xuyên có một mỹ nữ vừa chuyển đến. Cô gái xinh đẹp ấy đối xử rất tốt với mọi người, ngoại trừ Tưởng Xuyên, lúc nào đối diện với anh cũng là một gương mặt lạnh nhạt. Mọi người xung quanh đều thắc mắc không biết anh đã làm gì mà khiến cô gái này ghét bỏ đến mức như vậy. Thật sự mà nói là khi còn nhỏ, anh đã hôn cô một cái khiến cô khóc ngất. Nhưng mà khoan, tại sao hai người lúc nhỏ lại có thể quen nhau được cơ chứ? Bình Hoa Giới Giải Trí Tác giả Mạch Ngôn Xuyên Thể loại Ngôn tình Số chương 100 chương Tình trạng sách Chưa xuất bản chỉ đọc online Bình hoa giới giải trí kể về Cảnh Tâm, một cô gái từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, có một gia đình hạnh phúc. Dường như mọi thứ đối với cô đều rất suôn sẻ ngoại trừ con đường theo đuổi ước mơ làm diễn viên là vô cùng trắc trở. Sau 6 năm trời bon chen trong giới giải trí, cô vẫn chẳng thể nào tìm được cho mình một cơ hội để nổi tiếng ngoại trừ cái danh xưng là “bình hoa di động”. Nhưng tại sao một người có gia thế, có ngoại hình nhưng vẫn chẳng thể có nổi một vai diễn? Nam Thần Kiêu Ngạo Tác giả Mạc Ngôn Xuyên Thể loại Ngôn tình Số chương 49 chương Tình trạng sách Chưa xuất bản chỉ đọc online Nam thần kiêu ngạo xoay quanh Lục Cận Thâm, một thiếu gia nhà giàu thực thụ. Anh hết lòng theo đuổi Chu Nịnh Nịnh nhưng cô vẫn chẳng thể đồng ý bởi cô nghĩ rằng, nếu quen anh thì sẽ không ít người nói cô là vì tài sản mà theo anh. Nhưng Cận Thâm đã nói một câu khiến Nịnh Nịnh rất cảm động là rằng “Nếu như em ngoan ngoãn, anh sẽ làm chỗ dựa cho anh cả đời.”Anh là mối tình đầu của cô. Liệu rằng Nịnh Nịnh sẽ có được hạnh phúc khi ở cạnh Cận Thâm hay không? Kết luận Hy vọng rằng những tiểu thuyết hay của tác giả Mạch Ngôn Xuyên vừa được đề cập ở trên sẽ giúp bạn nắm được những thông tin bổ ích liên quan đến tác phẩm. Bạn có thể tìm đọc và đừng ngại chia sẻ cảm nhận của mình ở phần bình luận bên dưới nhé! Mình là Admin quản trị website Chọn Thương Hiệu. Mình yêu thích Công nghệ và Marketing, đến với Chọn Thương Hiệu mình mong muốn đóng góp kinh nghiệm của mình với 10 năm trong ngành công nghệ thông tin, 4 năm trong phát triển sản phẩm, SEO & Marekting, cung cấp những bài viết chất lượng về công nghệ đến tất cả mọi người. Ngoại truyện theo sách xuất bảnNgày mùng 5 tháng 10, trong hôn lễ của Đinh Mật, Đỗ Minh Vy lấy được hoa cưới. Bó hoa là Từ Khiến giành giúp lễ của Đinh Mật và Lục Thời Miễn tổ chức rất hoành tráng, Lục Thời Miễn hào phóng bao trọn suối nước nóng mọi người ăn tiệc xong một lúc thì kéo nhau đi ngâm Minh Vy không đi. Cô về phòng, đặt hoa cưới lên bàn, tắm rửa, thay quần áo rồi ngả vào sofa day bắp chân mỏi thông báo tin nhắn WeChat chợt vang lên. Từ Khiên "Minh Vy, nói chuyện một lát được không?"Đỗ Minh Vy nhìn điện thoại, im lặng mấy giây mới trả lời "Em chuẩn bị đi ngủ rồi."Hai người họ coi như chia tay êm đẹp, đã gần một năm mà Từ Khiên vẫn muốn quay lại, sao Đỗ Minh Vy không biết? Thật ra cô đã nói hết những gì nên nói, còn nhiều lời cũng chỉ thêm phiền Khiên đứng ngoài cửa phòng cô, ánh mắt mịt mờ, cúi đầu nhắn lại "Vậy em nghỉ ngơi đi, ngủ ngon nhé."Đỗ Minh Vy đặt điện thoại xuống, nhìn bó hoa cưới trên bàn, lòng rối như tơ vò. Ngày trước lớp họ có ba cặp Thẩm Giai và Trương Luân kết hôn xong liền có một cậu con trai đáng yêu, Đinh Mật và Lục Thời Miễn chia tay gần sáu năm, Lục Thời Miễn chỉ coi như Đinh Mật bị lạc đường, một mực đợi cô ấy quay lại, hôm nay cũng là ngày cưới của có kết cục của cô và Từ Khiên khiến mọi người thở dài. Ai cũng nói tình cảm thuở thiếu thời là trong sáng nhất, quý giá nhất, hiếm có nhất. Khoảnh khắc cầm bó hoa cưới trong tay, Đỗ Minh Vy chợt hiểu lòng Từ tiếc nuối không?Hẳn là có. Trong một thoáng ấy, có chút tiếc nuối nhen nhóm trong trái tim nghĩ Từ Khiên cũng nỗi tiếc nuối trong thâm tâm Từ Khiên đã dần trở thành không cam hôm sau, Đinh Mật và Lục Thời Miễn xuất phát đi hưởng tuần trăng mật, Đỗ Minh Vy cũng tự dành cho mình một kỳ nghỉ thật dài. Cô vốn định từ chức nhưng cấp trên không đồng ý mà cho cô nghỉ phép dài Minh Vy dành trọn kỳ nghỉ phép này để đi du nào Từ Khiên cũng lên vòng bạn bè xem những cập nhật mới của cô. Nơi cô đi càng nhiều, anh càng có cảm giác cô cách mình xa hơn, lòng vô cùng sợ hãi. Có đôi lúc anh không biết mình nên thấy may mắn hay khổ sở, bởi sau khi chia tay Đỗ Minh Vy không chặn anh, cũng không ẩn trang cá nhân với người như thể nắm tay nhau chạy mười năm trời, cuối cùng cũng buông ra. Cứ nói là chia tay êm đẹp, nhưng mình cô là lòng thôi dậy sóng. Từ Khiên chịu nửa tháng, cuối cùng không nhịn nổi nữa, lên WeChat hỏi cô điểm đến tiếp lâu sau, Đỗ Minh Vy mới trả lời "Vẫn chưa biết được, bất chợt muốn đi đâu thì tới đó thôi."Cô biết Từ Khiên định làm gì nhưng không cho anh cơ tháng sau, cô trở về Giang Châu, ngủ suốt một buổi chiều để điều chỉnh lại đồng hồ sinh học do chênh lệch múi giờ, lúc tỉnh dậy thì thấy tin nhắn Khiên "Cùng đi ăn nhé, anh đang ở dưới nhà.".Giờ là bảy giờ tối, tin nhắn được gửi từ nửa tiếng trước. Đỗ Minh Vy vò tóc, nghĩ giây lát rồi trả lời một chữ "Vâng".Bảy rưỡi, cô xuống dưới tầng. Đông sang Giang Châu rét mướt, gió lạnh cắt da cắt thịt. Từ Khiên đứng dưới ánh đèn đường màu cam mờ tối, lăng lặng nhìn cô đến gần, khẽ cười "Sao bị cháy nắng thế kia?"Đỗ Minh Vy cũng cười "Em đi tập lướt sóng, phơi nắng nửa tháng trời cơ mà."Cô không đăng chuyện này lên mạng xã hội nên Từ Khiên không biết. Mắt anh ảm đạm, không nói gì thêm. Hai người đến nhà hàng trước kia cô thích nhất, lại gọi những món khoái khẩu của cô. Họ đã ở bên nhau quá lâu, biết rất rõ sở thích của đối Minh Vy chỉ mỉm cười, thỉnh thoảng kể mấy chuyện hay ho trên đường đi, hệt như đối đãi với người bạn lâu ngày Không gặp. Cô nói "Trước kia em đã lên kế hoạch đi du lịch rất nhiều lần nhưng bận quá nên chưa đi được là bao, lần này chơi thỏa thích, có thể nhẹ lòng được rồi."Từ Khiên nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm, tim như có cơn gió lạnh thổi qua, rét buốt. Anh đè nén nỗi cay đắng trong thâm tâm, khẽ nói "Xin lỗi."Ngày trước khi còn yêu nhau, Đỗ Minh Vy luôn là người tích cực lên kế hoạch đi du lịch. Ban đầu hai người yêu xa nửa vòng Trái Đất, về sau Từ Khiên lại bận lập nghiệp, dù cô đã về nước làm việc thì lịch trình của đôi bên cũng khó khớp nhau, thường xuyên không thực hiện được kế hoạch. Lúc ấy cô luôn động viên anh rằng không sao, tương lai còn dài, sẽ luôn có cơ hội. Nhưng hiện thực tàn nhẫn, Từ Khiên biết anh và Đỗ Minh Vy có lẽ sẽ không có tương Minh Vy hơi ngẩn ra, dịu dàng cười "Em không trách anh." Dù sao cô cũng đã yêu anh rất nhiều năm, từ thời thiếu nữ đến mãi sau này, gần mười năm dài, cả tuổi thanh xuân của cô dường như chỉ có mỗi mình anh. Ban đầu bố mẹ cô phản đối họ ở bên nhau, hai người đã cùng chịu đựng, nhưng vào thời điểm khó khăn nhất, trái tim anh lại âm thầm rời xa cô. Có lẽ khi ấy anh vẫn yêu cô, nhưng tình yêu ấy đã bị hiện thực bào mòn, trở nên vẩn Thời niên thiếu quá đỗi thuần khiết, đến mức sau này không thể chấp nhận nó bị vấn bẩn, dù chỉ là một hạt ra cô đã xem video cầu hôn của anh, biết anh từng tự hoài nghi về mình, trong lúc vô cùng mờ mịt đã lựa chọn buông xuôi, né tránh, lựa chọn sự dịu dàng và vỗ về mà người phụ nữ khác mang lại, đã vượt quá giới hạn về mặt tinh thần, cho dù chỉ là một khoảng thời gian rất ngắn, nhưng cũng đã đủ để hủy hoại hết thảy lòng tin và niềm kiêu hãnh của cô. Cô quả thực đã từng oán trách, cũng từng căm hận, nhưng bình tĩnh lại, những cảm xúc quá khích ấy đã tan thành mây không hận nổi giờ tối, Từ Khiên đưa Đỗ Minh Vy về nhà. Cô xuống xe, cười nhìn anh "Đây là lần cuối cùng chúng ta đi ăn riêng với nhau, về sau lúc nào tụ tập thì góp mặt thôi, giống như hồi trước ấy."Từ Khiên lẳng lặng nhìn cô, những cảm xúc rối ren hiện lên trong mắt. Thấy cô xoay người, bóng dáng dần chìm khuất ăn đêm, anh vô thức bước tới cầm tay cô giữ lại. Minh Vy hoảng hốt ngẩng đầu, anh nhìn thẳng vào mắt cô, đôi mắt đó vằn "Minh Vy..."Cô mím môi, khẽ giọng đáp thì thào van "Chúng ta bắt đầu lại được không? Ngoài em ra, anh không biết mình còn có thể yêu ai nữa." Giong anh khàn khàn, thổn thức, "Minh Vy, chúng ta..."Đỗ Minh Vy ngắt lời anh "Từ Khiên, em nghĩ kỹ rồi, trước kia đúng là còn hơi buồn, hơi do dự, nhưng ba tháng này em đã hoàn toàn buông xuôi, đó là cảm giác trước nay chưa từng có. Hiện tại em vô cùng ổn. Giờ anh ưu tú, đẹp trai, sự nghiệp thành đạt, sau này sẽ sống rất tốt."Từ Khiên mím chặt môi, không biết còn có thể nói Minh Vy nhẹ nhàng rút tay ra, cười dịu dàng quay người dùng ba tháng để từ biệt anh, chính thức từ biệt mười năm thanh xuân của từ hôm đó, lâu lắm rồi Đỗ Minh Vy chưa gặp lại Từ Khiên. Nhưng họ có nhiều bạn bè, bạn học chung, kiểu gì cũng nghe được tin của đối phương từ người khác. Trong một năm này, mẹ cô thường hay nhắc "Thật không hiểu nổi con, lúc trước sống chết đòi bên nhau, khó khăn lắm mới đến được ngày hôm nay. Cậu Từ Khiên đó quả thật rất giỏi. Giờ cậu ấy đã có tất cả, thế mà lại chia tay."Lâu dần, bố mẹ cũng hiểu cô với Từ Khiên sẽ không về với nhau nữa, chỉ đành thở dài, bắt đầu sắp xếp cho cô đi xem Minh Vy cũng không từ chối, luôn có mặt đúng hẹn. Các đối tượng mà gia đình giới thiệu đều rất tốt, nhưng không ai có thể khiến cô có hứng thú phát triển mối quan mắt đã đến mùa xuân, qua Tết, Đỗ Minh Vy vẫn ở nhà, lại bị mẹ giục đi xem mắt. Vừa ra cửa, cô chợt thấy một con mèo lông màu vỏ quýt béo ú. Đó là con mèo cô và Đinh Mật bế từ chỗ đồng nghiệp về, khi ấy vẫn là một con mèo con, được Lục Thời Phong nuôi, hiện tại đã biến thành một con mèo béo. Mấy tháng gần đây, Lục Thời Phong luôn ở biệt thự sát vách, thỉnh thoảng đi công tác sẽ đem mèo sang nhờ cô chăm hộ. Giờ mèo rất thân với cô, kể cả khi anh ở nhà, nó cũng thường xuyên chạy sang bên khom lưng bế con mèo béo lười biếng kia lên, vừa ngẩng đầu liền thấy Lục Thời Phong đứng bên hàng rào ngoài Thời Phong mặc áo măng tô, lưng thẳng dáng cao, vẫn còn nguyên khí chất phóng khoáng mười năm không đổi. Anh nhướng mày cười "Lại đi xem mắt à?"Đỗ Minh Vy bế mèo đi tới, cẩn thận đưa cho anh "Vâng."Lục Thời Phong vứt con mèo vào sân, quay đầu hởi cô "Đi đâu đấy?".Đỗ Minh Vy nói một địa chỉ, Lục Thời Phong điềm nhiên vời "Vừa hay anh cũng tới đó. Anh đưa em đi nhé?Thế là Đỗ Minh Vy lên xe của Lục Thời Minh Vy đợi trong phòng ăn một lúc, đối tượng xem mắt còn chưa đến. Thoáng nhìn đồng hồ, đã mười phút, cô quyết định năm phút nữa mà vẫn không có ai xuất hiện thì sẽ rời lúc này, cửa ngoảnh đầu, chợt sửng sốt, tròn xoe mắt nhìn Lục Thời Phong ngồi xuống chỗ đối diện mình. Anh đặt áo khoác sang bên cạnh, mỉm cười "Xin lỗi, anh đỗ xe hơi lâu nên muộn mất mười phút"Đầu Đỗ Minh Vy như sắp nổ tung, vô cùng bàng hoàng "Anh Lục, anh..."Lục Thời Phong mỉm cười nhìn cô, nói "Ừ, là anh, bố mẹ em cũng biết và đồng ý chuyện này." Anh ngừng giây lát, "Giấu em vì sợ em từ chối."Đỗ Minh Vy quá kinh ngạc, hồi lâu sau mới nhỏ giọng nói "Anh Lục, anh có ý gì?"Lục Thời Phong "Theo em thì sao?"Đỗ Minh Vy á khẩu. Cô không còn là thiếu nữ, sao lại không hiểu được?Cô bối rối hỏi "Vì sao?"Lục Thời Phong không trả lời, thoải mái dựa vào ghế, cúi đầu cười, giọng thoáng vẻ bông đùa "Minh Vy, anh nhớ hồi cấp ba em từng thích anh nhi?"Đỗ Minh Vy lúng túng "Chuyện đó từ lâu lắm rồi.""Thì cũng là từng thích." Lục Thời Phong nhìn cô, "Minh Vy, mấy năm nay anh vẫn độc thân, anh thích em, muốn đến với em. Anh cảm thấy chúng ta bây giờ rất hợp nhau."Trong phòng im cắn môi, nhỏ giọng nói "Thật ra chúng ta không thích hợp. Em và Từ Khiên đã chia tay nhưng vẫn chơi cùng một hội, khó tránh việc chạm mặt nhau. Em không muốn hẹn hò với một người quen chung...""Lăn tăn về Tử Khiên à? Sợ cậu ấy không chịu được sao?" "Không phải, chỉ là chưa từng nghĩ đến thôi."Quả thật Đỗ Minh Vy không ngờ Lục Thời Phong sẽ thích cô. Thuở mười sáu, mười bảy tuổi, đúng là cô từng thích anh, nhưng đã hơn mười năm trôi qua rồi...Lục Thời Phong hỏi "Nếu em kết hôn, em có mời Từ Khiên không?"Đỗ Minh Vy ngẩn ra, gật có tình cảm nhiều năm, dù cô với Từ Khiển chia tay thì vẫn có chung các mối quan hệ, kiểu gì cũng sẽ chạm mặt. Cô kết hôn, nhất định sẽ gửi thiệp mời cho anh ấy, nhưng Đỗ Minh Vy cảm thấy mình còn lâu mới cưới, có lẽ đến lúc đó anh ấy đã buông xuôi Thời Phong lẳng lặng nhìn cô, mỉm cười "Giờ em đang đi xem mắt, nếu đã bằng lòng thử tiếp nhận một người khác, vậy tại sao không thử với anh, có khi thích anh còn dễ hơn thích người khác nhiều."Ba tháng sau Đinh Mật mới biết chuyện Lục Thời Phong theo đuổi Minh Vy. Cô ấy sửng sốt nhìn cô bạn mặt mày tiu nghiu ngồi trước mặt, mỉm cười gật đầu "Tớ thấy anh ấy nói có lý đấy, nếu cậu nhận lời anh ấy thật thì sau này cậu sẽ thành chị dâu của tớ."BỊ Minh Vy ngây người, chợt nhớ tới câu nói đùa của cô với Đinh Mật nhiều năm về năm, Đỗ Minh Vy và Lục Thời Phong kết hôn. Ai có thể ngờ, biết bao năm trôi qua, quanh có một vòng lớn đến vậy cuối cùng cô vẫn trở thành cô dâu của anh hàng xóm mình từng thương thẩm thời thiếu nữ. Tên gốc Ta như vậy thích ngươiThể loại Ngôn tình, hiện đại, ngọt sủng, cưới trước yêu sau, hào môn thế gia, ỷ sủng mà kiêu X nhã nhặn bại hoạiEditor Mèo MikiTình trạng bản gốc Đang raVăn ánNăm đó, Trình Độ vì Lâm Tụng Vi, có thể nói anh đã làm đủ mọi cách, dùng đủ thủ đoạn để có thể lấy được tình cảm của lừa cô tận hai năm, cứ nghĩ cô đã bị lừa đến mức chuẩn bị ở bên anh thì mọi thứ đổ bể ngay buổi họp mặt sau khi thi xong đại họp mặt kết thúc, Trình Độ còn làm một việc vô sỉ hơn, anh lại cố tình cưỡng hôn Lâm Tụng ViThiếu nữ vừa thẹn vừa giận, liền tát anh một cái "Khốn nạn! Tôi đã nói không thích cậu rồi!"Nhiều năm sau gặp lại, kẻ lừa đảo tình cảm lại ngóc đầu lên. Sau khi Lâm Tụng Vi phát hiện ra mình bị lừa liền tức giận nói "Tôi muốn ly hôn."Trình Độ im lặng nhìn cô thật lâu, sau đó nắm tay Lâm Tụng Vi dán lên mặt mình, nhìn cô nói "Đây, em tát anh một cái đi, xem có làm anh tỉnh ngộ không. Nếu làm anh tỉnh táo lại được, anh sẽ ký vào đơn ly hôn."Lâm Tụng Vi kinh ngạc nhìn anh "Anh điên à?"Trình Độ cụp mắt xuống, cúi đầu hôn lên từng đầu ngón tay cô. Sau đó lại ngẩng đầu lên nhìn cô, tự giễu hỏi "Không yêu anh thật sao?"——Vở kịch nhỏHôm đó đăng ký kết hôn, trời mưa một trận rất dân chính lác đác có mấy người đến đăng ký, nhưng đội ly hôn thì lại xếp thành hàng Lâm Tụng Vi điền thông tin liền lén mở lịch hoàng đạo ra xem, sau đó ngẩng đầu lên nói với Trình Độ "Hôm nay không nên kết hôn, bảo sao nhiều người ly hôn như vậy."Trình Độ "..."Lâm Tụng Vi "Nếu không hôm khác chúng ta đến nhé?"Trình Độ nhìn cô chằm chằm mấy giây, hừ lạnh "Yên tâm, cho dù ly hôn cũng không để em ra khỏi nhà." Truyện Anh thích em như thế Tác giả Mạch Ngôn Xuyên Editor Mèo miki Beta Bơ Designer Nắng Trải Bờ Vai, Vườn Hồng Hạc – TFG Nguồn convert Reine Tình trạng tác giả đang viết Thể loại cửu biệt trùng phùng [1], cưới trước yêu sau, ỷ sủng mà kiêu X nhã nhặn bại hoại [1] cửu biệt trùng phùng gặp lại sau nhiều ngày xa cách VĂN ÁN Năm đó, để theo đuổi Lâm Tụng Vi, có thể nói Trình Độ đã không từ thủ đoạn, lừa cô hơn hai năm. Khi sắp lừa được tới tay thì lại bại lộ vào buổi tụ tập sau khi thi đại học xong. Sau khi kết thúc buổi tụ tập, Trình Độ đã làm một chuyện khốn nạn, anh cưỡng hôn Lâm Tụng Vi. Lâm Tụng Vi thẹn quá hóa giận, cho anh một bạt tai “Khốn nạn! Tôi đã nói không thích cậu rồi!” Nhiều năm sau gặp lại, kẻ lừa đảo tình cảm lại ngóc đầu lên. Sau khi Lâm Tụng Vi phát hiện ra mình bị lừa liền tức giận nói “Tôi muốn ly hôn.” Trình Độ im lặng nhìn cô thật lâu, sau đó nắm tay Lâm Tụng Vi dán lên mặt mình, nhìn cô nói “Đây, em tát anh một cái đi, xem có làm anh tỉnh ngộ không. Nếu làm anh tỉnh táo lại được, anh sẽ ký vào đơn ly hôn.” Lâm Tụng Vi kinh ngạc nhìn anh “Anh điên à?” Trình Độ cụp mắt xuống, cúi đầu hôn lên từng đầu ngón tay cô. Sau đó lại ngẩng đầu lên nhìn cô, tự giễu hỏi “Không yêu anh thật sao?” —— Vở kịch nhỏ Hôm đó đăng ký kết hôn, trời mưa một trận rất to. Cục dân chính lác đác có mấy người đến đăng ký, nhưng đội ly hôn thì lại xếp thành hàng dài. Khi Lâm Tụng Vi điền thông tin liền lén mở lịch hoàng đạo ra xem, sau đó ngẩng đầu lên nói với Trình Độ “Hôm nay không nên kết hôn, bảo sao nhiều người ly hôn như vậy.” Trình Độ “…” Lâm Tụng Vi “Nếu không hôm khác chúng ta đến nhé?” Trình Độ nhìn cô chằm chằm mấy giây, hừ lạnh “Yên tâm, cho dù ly hôn cũng không để em ra khỏi nhà.” Luật sư vua màn ảnh thế giới vs nhà thiết kế ba lần trượt chân. Hẳn là >, ly hôn là không thể nào vì sao người đàn ông này lại cố chấp như thế, kiên trì lừa gạt cô mười năm Nội dung hư cấu, đại khái là cửu biệt trùng phùng, cốt truyện cưới trước yêu sau. Nội dung Tình hữu độc chung, nghiệp giới tinh anh, ngọt văn. Từ khóa tìm kiếm Nhân vật chính Lâm Tụng Vi, Trình Độ Giới thiệu vắn tắt Không ngừng xây dựng cuộc hôn nhân chân thực tuyệt mỹ P/s Tác giả không đặt tên chương, tên chương do mình tự đặt. Truyện có set pass để chống re-up, khi nào có pass mn quay lại đây đọc nhé. Hãy ấn vào bình chọn, like, cmt để ủng hộ mình nha. MỤC LỤC 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 … Người dễ cười cũng là người dễ khóc, nhưng khi đau khổ tan nát nhất thì họ sẽ im lặng View All Posts

lấy hôn làm vốn mạch ngôn xuyên